Thứ Năm, 25 tháng 8, 2016

Tiếng Chim Gọi Đàn - HOÀNG QUÝ





19- Nhạc phẩm: ♪♬ ❋⊱ TIẾNG CHIM GỌI ĐÀN ⊰❋ ♪♬

HOÀNG QUÝ sinh năm 1920 tại Hải Phòng, ông là anh trai nhạc sĩ Hoàng Phú (Tô Vũ). Theo Phạm Duy, ông từng là học trò của nhạc sĩ Lê Thương tại trường Trung học Lê Lợi ở Hải Phòng vào cuối thập niên 1930. Hoàng Quý có theo học nhạc với nữ giáo sư âm nhạc Leperète – người dạy nhạc ở các trường trung học ở Hải Phòng. Nhờ có năng khiếu và ham học, chỉ một thời gian sau ông trở thành giáo viên dạy nhạc của trường Bonnal. Ông là nhạc sĩ tiền chiến nổi tiếng, là một trong những gương mặt tiên phong của tân nhạc Việt Nam.

Từ năm 1943 đến 1945, Hoàng Quý đã quy tụ được một số bạn bè như: Phạm Ngữ, Đỗ Nhuận, Lưu Hữu Phước, Văn Cao, và Hoàng Phú lập thành nhóm ĐỒNG VỌNG cùng nhau sáng tác. Nhóm này được nhà xuất bản Lửa Hồng rồi tạp chí Tri Tân ở Hà Nội giúp đỡ. Lửa Hồng đã ấn hành 12 tập nhạc, mỗi tập có từ 8 đến 12 bài như

Chú Thỏ Tinh Khôn - Chương 16 & 17 (hết)

Chương 16

LUẬN ANH HÙNG 

Thỏ cao hứng nói: 

- Luận về sức mạnh ở chốn núi rừng thì Đệ nhất anh hùng là Đại vương Sư tử, Đệ nhị anh hùng là Thỏ chứ ai vào đó nữa? 

Voi nghe câu ấy không khỏi xốn tai, nhưng mình vừa thua nó sờ sờ ra đó đành phải chấp nhận chứ biết sao? 

Thỏ hỏi Voi và Gấu: 

Chú Thỏ Tinh Khôn - Chương 14 & 15

Chương 14

CỌP ANH TRẢ THÙ CHO CỌP EM 

Việc Thỏ làm quân sư cho Ngựa để kéo Cọp về nông trại rồi thì bị đánh chết một cách thảm khốc làm cho Cọp Anh tức giận hết sức, thương cho em mình chết bất đắc kỳ tử chỉ vì dại dột nghe theo lời đường mật của thằng Thỏ Láo. 

Thỏ tưởng việc làm của nó sẽ được giấu kín ngờ đâu Diều Hâu đậu trên cây lim theo dõi từ đầu đến cuối rồi mách lại cho Cọp anh rành mạch hết sức. 

Cọp bảo Diều Hâu: 

Chú Thỏ Tinh Khôn - Chương 12 & 13

Chương 12

THỎ LẬP VƯỜN RAU 

Sau hai phen thoát khỏi cạm bẫy của Chồn, lẽ ra thì Thỏ vui mừng thích thú vừa đi vừa nhảy, mồm nghêu ngao hát câu: 

Thỏ nầy là Thỏ khôn ngoan
Bọn bây sức mấy mà toan đánh lừa. 

Nhưng lần nầy, trái với bản tánh thiên nhiên của nó, nó cặm cụi đi, đầu cúi xuống, mặt buồn xo, có mấy con ruồi đậu hai bên mép nó cũng không đuổi. 

Chú Thỏ Tinh Khôn - Chương 10 & 11

Chương 10

KẺ CẮP BỊ MẮC BẪY 

Chồn vừa tậu được một khu vườn xinh đẹp. Nó trồng su, cà rốt, củ cải, cà, ớt, xà lách đủ thứ. Ngày nào nó cũng vun xới, bón phân tưới nước. Hoa mầu ngày một tươi tốt, cây lớn vùn vụt trông thấy. Cứ mỗi buổi sáng, buổi chiều, nó chắp tay sau lưng, đi qua đi lại ngắm vườn rau mát dượi cả ruột. Nó nuôi trong đầu óc không biết bao nhiêu là dự định. Bán rau cải nó sẽ sửa sang nhà cửa, may sắm áo quần cho nó và cho vợ và nhất là tậu một chuồng gà vịt để bắt ăn lần, khỏi len lén đến các nông trại rình rập để bắt trộm. Nhớ đến trận đòn của ông chủ trại giáng xuống trên đầu trên lưng mà nó còn rùng mình, nhất là hàm răng nhọn của con Vá cắn sâu vào bắp đùi của nó, may nhờ lanh chân không thì nó bỏ xác bên cạnh ao nước rồi! 

Thứ Tư, 24 tháng 8, 2016

Chú Thỏ Tinh Khôn - Chương 8 & 9

Chương 08

BÍ MẬT BỊ BẬT MÍ 

Thỏ thường trở ra bờ sông, nhưng không ghé vào quán Nghinh Phong để tán phét như những lần trước nữa. Nó cúi đầu vừa đi vừa suy nghĩ: “Mấy trạm đầu mình tưởng đã thắng được Rùa rồi, không ngờ lại bị bại. Mình chỉ kém nó có năm bảy thước. Cũng tại mình mà ra cả, vì mình không chịu dốc hết toàn lực. Nay mình hãy chịu khó luyện tập rồi nhờ anh Khỉ thách đấu với Rùa may ra lấy lại được số tiền năm quan đã thua hôm trước”. Còn kiếm đâu cho ra năm quan thì nó không nghĩ đến. 

Thỏ đổ cát vào bốn cái bị mang tòn ten ở chân chạy lên rồi chạy xuống, chạy xuống rồi chạy lên cho đến khi nào mệt nhoài mới chịu nghỉ. Nó tự bảo: “Trong khi mang những bị cát ta chạy lanh năm phần, thì khi cởi bị cát ta sẽ chạy lanh thành mười, mười lăm phần. Mà đã chạy lanh như vậy thì làm sao thua sút Rùa được vì hiện nay nó hơn ta chỉ có một ít”. 

Chú Thỏ Tinh Khôn - Chương 6 & 7

Chương 06

MỘT CUỘC TRANH TÀI 

Đúng như lời Rắn nói: Theo lẽ tuần hoàn của tạo hóa, hết đêm đến ngày, hết nóng đến lạnh, hết nắng đến mưa. Sau một thời gian đại hạn, những trận mưa ào ào đổ xuống suốt mấy ngày liên tiếp, khe suối tràn ngập nước, cây cỏ trở lại tươi tốt như xưa. Thú vật trong rừng không còn bị cái khổ thiếu nước nữa. 

Thỏ đoán biết thế nào Sư tử cũng lùng bắt nó, nên đem vợ con đến ở một cái hang khác. Thỏ đã dự phòng đào nhiều hang để mỗi khi lâm nạn trốn thoát cho dễ. Từ dọn đến đây, Thỏ ít khi đi ra ngoài vì phải lo sửa sang cửa nhà cho chỉnh đốn, tích trữ lương thực phòng khi đói kém, kiếm một ít lông cừu rơm rạ chất thành đống để mùa đông tháng gia được ấm áp. 

Chú Thỏ Tinh Khôn - Chương 4 & 5

Chương 04

THỎ BỊ BẮT 

Uống mấy ngụm nước ngon quá nhưng chưa thấm vào đâu cả. Hơn nửa ngày mà Thỏ còn thấy hương vị ngọt ngọt ở cổ. Được nhấm nháp đôi chút nước, Thỏ không còn thấy khổ sở vì khô ráo ở cuống họng nữa, nhưng vợ vừa mới nằm nơi xong, thằng bé mới ra đời cũng cần đến nước. Nó ngước mắt nhìn trời. Một vài đám mây đen bay lững lờ nhưng chưa có dấu hiệu gì sắp mưa cả. 

Nó nghĩ thầm: Đại vương không cho mình uống nước ban ngày thì mình uống nước ban đêm. Uống đêm càng thích thú. Ở đời đã có chữ “ăn chùng” thì cũng phải có chữ “uống chùng” chứ! Nó lại tự bảo: Nhưng nếu rủi ro bị bắt thì sao? Nó nhìn xuống chân nói” “Ối chào! Cặp giò nầy đã ai dễ đuổi theo kịp?” 

Chú Thỏ Tinh Khôn - Chương 2 & 3

Chương 02

ĐÀO HỒ LẤY NƯỚC

Đã từ xưa, xưa lắm, tất cả thú rừng đều tôn Sư tử làm chúa tể và gọi là Đại vương. 

Đại vương Sư tử có một bộ mặt nghiêm, một cặp mắt sắc, ban đêm trông rõ như ban ngày, cái mũi lớn hơi dẹp, nằm ngay trên bộ râu mép chìa ra hai bên đầy vẻ ngạo mạn. Lông gáy dài, óng ả, phủ xuống trùm cả cổ lẫn vai làm cho hình dáng Sư tử thêm phần oai vệ. Nhưng thật ra thì không phải cái bề ngoài oai vệ ấy mà nó được tôn làm Đại vương. Ở chốn núi rừng chỉ có sức mạnh là đáng kể. Về sức mạnh thì Sư tử đã từng đánh bại voi cọp một cách dễ dàng, quật ngã lợn lòi và tê giác. Bất cứ con thú nào, dầu hung bạo khỏe mạnh đến đâu cũng không đương nổi quả đấm thôi sơn của Sư tử. Nó lại chạy lanh, phi thân giỏi, chỉ cần đánh mấy phóc liên tiếp là vồ được con mồi đứng một nơi xa tít. 

Chú Thỏ Tinh Khôn - Lời Nói Đầu & Chương 1

Lời nói đầu

Luôn mấy tháng, trời đại hạn, nóng như thiêu đốt, khắp nơi không có lấy một trận mưa nhỏ. Ao hồ, sông ngòi khô cạn, cây cỏ xác xơ vàng úa hoặc đứng chết rũ dưới ánh nắng gay gắt chói chang. Thú vật trong rừng lâm vào cảnh đói khát.

Voi, Cọp đánh cuộc nhảy qua một cái khe, con nào thua sẽ bị ăn thịt. Cọp mình thon, lanh lẹ, đánh một phóc liền sang ngay bên kia bờ. Voi nặng nề chậm chạp, nhảy được hai phần lòng khe thì đã rơi tòm xuống, bùn văng tung tóe. 

Lẽ ra thì Voi bị Cọp ăn thịt theo như đôi bên đã giao kết, nhưng Thỏ lại dùng mưu để cứu Voi. Nó bôi đen mặt mày, lấy cành lá bao bọc quanh mình, hóa trang thành một con thú kỳ lạ. 

Chú Thỏ Tinh Khôn - BỬU KẾ




Tủ sách Tuổi Hoa - LOẠI HOA XANH
1970










Nguồn: ĐÈN BIỂN sưu tầm và đánh máy.
---------------------