Thứ Tư, 14 tháng 6, 2017

Tơ Trời - 8. Tơ Trời

8. Tơ Trời

Hôm ấy, trên vùng Thần Tiên, nàng tiên bé nhỏ Bích Na vừa ngậm xong một quả mật ngọt. Hương hoa dịu dàng tăng mầu xanh thơ ngây lên mắt cô bé, và ửng hồng đôi môi nhỏ. Tâm hồn cô bé thanh thản, trong ngần, trong hơn trời mùa hạ và hơn cả những giọt mưa đông ở thế giới chúng ta. 

Bích Na vươn đôi cánh thiên nga, bay vòng quanh hồ Hư Vô, và bắt đầu ca hát. 

Ở đây không có mặt trời, nhưng ánh sáng thì rực rỡ và lung linh ngàn sắc. Chốn này không có chim muông, mà nhạc điệu thì êm ái và trầm bổng không ngừng. Nhưng đương lúc Bích Na lên tiếng hát thiên thần thì tất cả không gian bỗng dưng lắng đọng, yên lặng nghe tâm hồn cô bé kể chuyện. Ừ,

Tơ Trời 7. Vào Đời

7. Vào Đời

Thế là con xa gia đình gần một tuần rồi. Lần thứ nhất đi xa, và nghĩ là có thể xa mãi mãi, con thấy trong lòng bâng khuâng, bồi hồi thế nào. Mẹ chắc đang trông thư con lắm. Con cũng biết thế mà không sao viết thư sớm về cho mẹ được. Con bận việc quá mẹ à. 

Hôm đi con tưởng con sẽ can đảm lắm và thích thú vì thấy mình sắp được tự mình điều khiển lấy cuộc đời, con thầm nhủ trong lòng : mình sẽ không khóc, chắc chắn như thế. Con có cảm tưởng kỳ cục là nếu con khóc, chắc ở Huế mẹ cũng sẽ khóc. Mẹ con mình đã chẳng từng có những cái rất trùng hợp với nhau là gì phải không mẹ ? Ấy thế mà lúc lên xe đò, nhìn từng ngọn cây, từng dấu đường trôi

Tơ Trời - 6. Chớm Nụ

6. Chớm Nụ

30-4-1967 

Thế là N. giận em. Ra chơi, N. không thèm đi với em nữa, N. ngồi trong lớp một mình. Em cũng muốn xin lỗi nó nhưng thấy nó quay mặt đi, em cũng giận nốt : 

- Đồ làm phách ! 

Em bỏ ra khỏi lớp một mình. Sân trường bây giờ ngợp cả màu trắng. Tiếng đùa reo vang dậy. Em đứng dựa ở cột hiên, nhìn các bạn em chơi nhảy dây và thèm muốn ngắm mấy chị lớn dắt tay nhau thì thầm trò chuyện. Một đám khác đang vây quanh cây mimosa vàng rực ở gần cột cờ. Mỗi lần thấy có cô giáo nào đi ngang qua tụi nó chạy túa đi, vừa chạy vừa cười, chả có vẻ sợ gì. Em và N. cũng thích

Tơ Trời - 5. Khu Vườn Mùa Hạ

5. Khu Vườn Mùa Hạ

Sáng mùa hạ mát dịu. Sương phủ khắp cả khu vườn như mưa xuân. Trời chưa sáng hẳn, khu vườn vẫn còn đắm trong yên lặng. Tuy thế mấy chú ruồi xanh đã bắt đầu bay vần vũ trên không, chả biết có phải để hút sương, hay để tập thể thao sau một đêm ngủ dài mỏi mệt. 

Hoa Hồng khoan khoái mở hé đôi mắt. Đây là lần đầu tiên cô được trông thấy khung cảnh yêu dấu mà suốt thời gian khép mình trong đài hoa, cô hằng ao ước được dự phần vào. Chao ơi, buổi sáng đáng yêu quá chừng. Sao không khí lại dễ chịu đến thế. Cô hít vào một hơi thở dài, vươn mình cho tự

Tơ Trời - 4. Chuyện Ngày Xưa

4. Chuyện Ngày Xưa

Hảo là một bé gái lên bảy, con út của một gia đình quá đông anh em và quá giàu có. Bé có đôi mắt sáng, tròn, lớn, dễ thương, hai má phính hồng, cặp môi đỏ nhỏ nhắn và mái tóc cột đuôi tung tăng trông nghịch ngợm. Bé có một người mẹ đẹp nhưng không biết âu yếm và cả một bầy anh chị xinh đẹp, sang trọng nhưng không biết yêu thương. Bé cũng có năm bảy con búp bế vừa nhỏ vừa lớn không có tên. Bé chưa biết đặt tên cho chúng, nhưng bé yêu nhất là con búp bế tóc màu vàng óng, mặc áo đầm hồng, có hai chiếc răng trắng đáo để. Bé gọi nó bằng em bé và thường bắt chước chị Ba khi ru bé ngủ. Hảo ôm búp bế trong tay, à ơi cho đến lúc búp bê ngủ say, đôi mi cong khép lại nhưng nụ cười vẫn nở mãi trên khuôn mặt hồng hào. 

Tơ Trời - 3. Những con số

3. Những Con Số

Ba vẫn thường cốc vào đầu cu Tý mà la lên : 

- Trời ơi ! Sao mà mày dốt thế hả Tý ? Thực tao chịu, không làm cho mày tính được hai với hai là bốn. Thế mà cũng học lên lớp nhì thì lạ thực. 

Rồi Ba quay sang Má : 

- Hay mấy cô mấy thầy nó cộng điểm nhầm ? Chứ thực tôi thấy nó dốt quá cỡ rồi đó. Ai đời chỉ có mỗi cái phân số mà nó cũng không làm nổi. 

Tơ Trời - 2. Cu Tí

2. Cu Tý

Chân trái ba cu Tý bị băng hơn hai tháng trời . Mấy hôm đầu bột trắng như mấy viên phấn nụ má cất trong hộp . (Má cất kỹ thế thôi chứ chẳng mấy khi dùng, ba ghen có hạng đấy mà). Bây giờ thì nham nhở, đầy cáu ghét, bẩn quá sá . 

Cu Tý còn nhớ cái hồi mới ở nhà thương về, ông y tá dặn đi dặn lại là ba đừng có đi nhiều, và giữ cái chân bột cho sạch . Ba dạ dạ cẩn thận lắm . Được đâu một tuần, ba không ra khỏi giường . Bao nhiêu chuyện có má lo hết . Sang tuần thứ hai, ba đã bực mình vì bị tù túng . Mỗi lần má phải ra ruộng là ba nhổm dậy, nhìn quanh thấy không có ai là a lê, bước xuống giường, lò cò ra ngõ hít khí trời . Má về,

Tơ Trời - 1. Nếp Nhà Xưa

1. Nếp Nhà Xưa

Căn nhà chúng tôi hiện ở bây giờ là của ông bà nội tôi để lại. Tôi còn nhớ thuở tôi còn bé, tôi vẫn thường nghịch ngợm trèo lên mấy cái cột gỗ lim bóng loáng này để rồi lại tuột xuống như người ta leo cột mỡ. 

Nói đến cái hồi tôi còn bé, chắc các bạn tưởng tôi lớn lắm ? Đối với số tuổi 14 của tôi các bạn có thấy lớn không ? Thôi thì tôi thấy tôi lớn lắm. So với đám em bẩy đứa của tôi mà đứa bé nhất mới biết nói

Tơ Trời - TỈ TỈ


LOẠI HOA XANH - Tủ sách Tuổi Hoa - 1969